Hàng cây đứng lặng ở ven hồ
Những bụi mưa còn rớt vẩn vơ
Hoa rụng công viên làm kẻ ngóng
Nắng xiên ghế đá để người chờ
Chùng đôi cánh sẻ như thờ thẫn
Nhẹ gót sen hồng bỗng ngẩn ngơ
Thoảng gió hương về sao dịu ngọt
Cho đời đẫm ướt cả chiều mơ..
914