Canh dài chỉ có mỗi mình ta
Tiếng tắc kè kêu dưới cột nhà
Chợt gió ru hờ qua vách mỏng
Nghe hồn lạc đến ở miền xa
Đem buồn cũng muốn chia cùng nguyệt
Gởi nhớ nhưng không chẳng với trà
Đưa nỗi niềm riêng bên chén rượu
Thôi thì đối ẩm bóng và hoa.
901