Mãi gọi trong lòng tiếng cố hương
Bao đêm viễn xứ mộng canh trường
Còn đây rụng lại niềm đau xót
Chốn ấy rơi đầy nỗi nhớ thương
Bụi đỏ che hàng cây cạnh lối
Rêu xanh phủ mái quán ven đường
Bây giờ một cõi sương mờ tím
Lạc lõng nằm chen giữa phố phường.
894