Vẫn đợi mà nàng mãi ở đâu
Tình phơi ngày tháng bạc phai màu
Ái ân ghé lại bao mùa trước
Nhung nhớ theo còn đến tận sau
Đã tưởng môi hôn ghi đậm dấu
Nhưng làm tâm dạ đắm chìm sâu
Chợt hồn sống dậy trong hồi ức
Kỷ niệm đi về bỗng chậm mau .
- 468