Nđt
Vào thu lá rụng ngẩn ngơ hồn
Bóng ngả sang chiều lặng lẽ thôn
Lạc bước nơi vườn tim thoảng rũ
Vùi chân chốn ngõ dạ trông dồn
Nên chờ để vẫn duyên này ngóng
Bởi đắm nhưng rồi mộng nữa chôn
Dẫu biết ai buồn xưa ủ đợi
Là bao nỗi nhớ lại đang cồn
Bóng ngả sang chiều lặng lẽ thôn
Lạc bước nơi vườn tim thoảng rũ
Vùi chân chốn ngõ dạ trông dồn
Nên chờ để vẫn duyên này ngóng
Bởi đắm nhưng rồi mộng nữa chôn
Dẫu biết ai buồn xưa ủ đợi
Là bao nỗi nhớ lại đang cồn