Bài thơ này tác giả đang nói về Mẹ mình. Người đã tảo tần sớm hôm, một mình chèo chống, nuôi nấng, dạy bảo anh em mình vượt qua bao khó khăn chồng chất khi bố mình đi bộ đội và dũng cảm hy sinh thời kháng chiến.
Chiều buông nhạt nắng lẻ loi đò
Những bận mưa dầm buổi sóng to
Mẹ dỗ đàn con bền bỉ hát
Bà khuyên lũ cháu nỉ non hò
Bao mùa chở khách đâu ngần ngại
Vạn bữa dong thuyền chẳng đắn đo
Lặng lẽ bên đời trao bóng cả
Ngàn năm vọng mãi tiếng thơm cò
Những bận mưa dầm buổi sóng to
Mẹ dỗ đàn con bền bỉ hát
Bà khuyên lũ cháu nỉ non hò
Bao mùa chở khách đâu ngần ngại
Vạn bữa dong thuyền chẳng đắn đo
Lặng lẽ bên đời trao bóng cả
Ngàn năm vọng mãi tiếng thơm cò