Đắc đạo ta thời sẽ bỏ buông
Công danh bổng lộc chỉ như tuồng
Tâm yên chẳng động khi tròn méo
Dạ tĩnh đâu nài lúc ngắn vuông
Nỗi nhục vời cao người cọ xát
Tình yêu chất ngất kẻ quay cuồng
Xuôi tay trả hết đời duyên nợ
Trải khắp dương trần một tiếng chuông
( thơ họa )