Đã đủ rồi duyên phận chúng mình
Tơ hồng nuộc lỗi chẳng còn xinh
Dông tràn nổi bão trời vô định
Nghĩa cạn mòn ân tổ bất bình
Níu gượng thờ ơ tuồng diễn phỉnh
Ôm hờ lạnh lẽo mỏi bày sinh
Buông dừng- phẩm đạo chu toàn tính
Trách nhiệm- phần con thỏa lẽ tình.
Góp thêm với huynh bài họa cùng Nhân Vị nhé!