Đêm hè ánh nguyệt đã lìa xa
Để sót từ tim nỗi nhạt nhòa
Lá phượng còn ôm niềm ủ rũ
Ve sầu vẫn giở giấc phồn hoa
Tình mong mãi đợi lưng chừng đến
Ái mỏi nhưng rồi vội vã qua
Quạnh quẽ đem về trên phố nhỏ
Hương buồn chặn lối cũng tìm ra
889