Người đi bỏ lại vết thương sầu
Một kẻ nơi này mắt đẫm châu
Khắc khoải lời thơ lần cõi mộng
U hoài nốt nhạc trải niềm đau
Không ngờ ngõ lá dần phai nhạt
Bởi ngỡ vườn hoa đượm thắm màu
Cứ giữ bên lòng hương thuở nọ
Nhưng đời lạnh lẽo biết tìm đâu .
883