Cất bước tình đi quá vội vàng
Lâu rồi chẳng thấy bóng người sang
Lời thơ cứ mãi thêm vương vấn
Ước hẹn còn chi để ngỡ ngàng
Ký ức bao giờ thành vết sẹo
Hôm nào trở lại ngó hương tan
Canh tàn dáng nguyệt mờ xa hút
Bỗng hiện niềm đau rất khẽ khàng .
872