Nổi sầu lơ lửng tỏa mênh mang
Ngõ vắng buồn rơi chiếc lá bàng
Mỏng mảnh hơi sương pha ánh nguyệt
Lung linh giọt móc trộn tơ vàng
Gió đưa mây thẳm trở về núi
Mưa trả nước xanh quay lại ngàn
Một kiếp rong chơi đời lãng tử
Để rồi cô độc mãi lang thang
862