Họa thơ Huong Tinh Muon
Kìa trăng đã lặn tưởng như là
Một quãng mây trời chỉ có ta
Nhớ lại đường ân dù phải dẫu
Nhìn sang lối nghĩa vậy nên mà
Hay nào kẻ tới tình duyên lặng
Nhỡ chẳng ai vời kiếp phận xa
Bởi thấy vương sầu đau vật vã
Buồn tênh tứ nẻo nghĩ thôi thà
Một quãng mây trời chỉ có ta
Nhớ lại đường ân dù phải dẫu
Nhìn sang lối nghĩa vậy nên mà
Hay nào kẻ tới tình duyên lặng
Nhỡ chẳng ai vời kiếp phận xa
Bởi thấy vương sầu đau vật vã
Buồn tênh tứ nẻo nghĩ thôi thà