Đứt đoạn tơ loan, cách biệt rồi
Cung đàn nức nỡ, vỡ tim ...ôi
Thương hồ bán nguyệt chân son bước
Nhớ góc khuôn viên dáng liễu ngồi
Giá ngự đài gương đà vắng bóng
Rương còn tấm áo vẫn nồng hơi
Duyên chưa trọn, để tình vương vấn
Trĩu nặng trong lòng nỗi hận thôi !
Họa thơ Tự Đức