Bao mùa lá đỗ quạnh bờ sông
Tản mát bèo trôi lạc giữa dòng
Ngõ trúc say hồn theo ảo mộng
Chim trời vỗ cánh lượn từng không
Mơ màng cội liễu, chiều nghiêng bóng
Rộn rã đường quê, nắng trải đồng
Trở gót nàng thu sầu mãi đọng
Nghe buồn khắc khoải những ngày đông...!
Liễu quyện hàng ngang ở bến sông
Bèo trôi cánh cuộn vẫn xuôi dòng
Cho hồn nhớ hỏi còn đang mộng
Để dạ thầm suy có ngẫm không
Bỏ mặc chiều quê sầu rã bóng
Buông thời tối rục ngả qua đồng
Nàng thu tới nghỉ trong lòng động
Phải trộn tình yêu lẫn gió đông!