Chẳng biết khi nao trả lại đời
Gian trần một kiếp mãi rong chơi
Nắng vàng mộng dệt đường quên lối
Sương tím mờ giăng phố nhớ người
Khát vọng mênh mang từ núi thẳm
Trở thành rệu rã ở ngàn khơi
Vào trong giữa cuộc trăm năm ấy
Gởi chút tâm tư đã rối bời .
838