Sương chiều nhạt trắng phủ đầy sông
Ngập nỗi niềm riêng khắc khoải lòng
Bởi đã mơ màng ân nghẹn lối
Giờ đây lạt lẽo ái chia dòng
Bờ rêu ngán ngẩm im lìm rũ
Ngõ sỏi u buồn uốn lượn cong
Giữ để làm chi rồi thất vọng
Tơ vàng mộng cũ đếm sầu đong..
826