Bởi lối trần gian cõi mịt mùng
Vẫn hoài ấp ủ mộng tình chung
Trông bờ ân ái đời thêm mỏi
Đợi bến yêu thương dạ đã chùng
Đêm vắng trong hồn nghe khắc khoải
Ngày thừa ở mắt thấy mông lung
Mùa xuân lá úa sao sầu rụng
Nỗi nhớ nằm đau đến lạ lùng.
815