Biết nếm thương đau tự thuở nào
mong gì trả được những hư hao
Tiếc chi giữ mãi lời yêu dấu
Để phải chờ trông nỗi ngọt ngào
Mộng đã phôi phai theo nắng gió
Mơ rồi nhợt nhạt với trăng sao
Có hơi thở nhẹ vào xa vắng
Chợt sóng lòng kia lại dạt dào.
808