Có nỗi niềm đau tới tận cùng
Đưa về tím ngắt cả không trung
Sương mờ phố vắng trông êm ả
Gió thổi mây bay hóa chập chùng
Buổi sớm mùa xuân sao quạnh quẽ
Ban chiều nắng ấm lại rưng rưng
Cho ta lịm mãi trong hồi ức
Để bước tương lai cứ ngập ngừng.
795