Sang mùa ngó tết lặng lờ qua
Lại thấy mang thêm một tuổi già
Giọt nắng xôn xao mây vội vã
Cành Mai héo hắt gió la đà
Gian trần tính tháng còn nhiêu nữa
Cõi thế bao ngày phải cách xa
Chợt bỗng hồn sao man mác quá
Hư không đời ấy có chăng là !
784