Và rồi nỗi nhớ một mùa xuân
Đau đáu tim kia tới bội phần
Cánh Vạc trong sương còn chấp chới
Hoa Đào trước gió vẫn bâng khuâng
Chút hương Quỳnh ấy sao lưu mãi
Bụi phấn Thông xưa lại rắc gần
Rộn rã lòng chờ nghe thổn thức
Người về để hạnh phúc trào dâng .
769