Sao rồi duyên nợ lại còn đây
Sóng vỗ thuyền tình mãi lắt lay
Mắt lệ dâng tràn ai có biết
Lòng sầu vô hạn kẻ nào hay
Thời gian chẳng thể là quên lãng
Hoài niệm không ngừng để quắt quay
Cứ tưởng giao mùa đem lạnh lẽo
Nhìn quanh nắng ấm vẫn lên đầy.
766