Tình đã phai rồi lạnh gió đông
Thương yêu cách biệt nhạt hương lòng
Thôi xem dạo ấy là cơn mộng
Hãy nhớ bây giờ khỏi đợi mong
Kỷ niệm cho tan thành bụi cát
Áí ân để nát với dương hồng
Trong tim cũng chỉ còn hoang phế
Người ở phương trời có biết không.
759