Ngập ngừng trên lối phủ mờ sương
Chiếc lá mồ côi rụng xuống đường
Bỗng gợi xa xăm vùng ký ức
Như còn phảng phất chút mùi hương
Mùa Thu đã lạ trong rừng rú
Mây xám thành quen giữa phố phường
Hạt nắng ban chiều quên ghé lại
Cho lòng ngỡ lặng phải sầu vương.
743