Bởi mối tình sầu nặng trĩu vai
Để cho khắc khoải nhớ ru hoài
Hoa vàng mãi rụng bên vườn ấy
Nắng úa còn rơi dưới ngõ này
Đã biết người không quay lại nữa
Và rồi kẻ đợi tính sao đây
Lòng mang canh cánh bao lời hẹn
Đêm trắng mùa Đông chợt hóa dài.
741