Ta chìm đắm mộng cuối chiều hoang
Chợt tiếng sương rơi cũng ngỡ ngàng
Tối đến tà dương chưa lặn vội
Sáng về ánh nguyệt vẫn còn loang
Một mùa nghiệt ngã trong hương sắc
Nửa cuộc liêu xiêu giữa phấn tàn
Gót bước lao xao cùng đá sỏi
Nhưng hồn lặng lẽ ở trần gian
732