Chợt ở tim mình nỗi nhớ ai
Bâng khuâng thổn thức với canh dài
Bởi như mật ngọt nên mê đắm
Cũng giống men nồng để ngất ngây
Nhạc trỗi hoan ca đầy mộng đẹp
Cung đàn réo rắt gợi hồn say
Dây tơ bỗng đứt lòng hoang dại
Ngày tháng xa rồi chẳng nhạt phai .
731