Vẫn biết bao mùa trẩy dọc ngang
Đò xưa chọn nghỉ dưới cây bàng
Đan niềm đổ phận nên buồm rũ
Nhớ kẻ giao tình nghĩ bậu sang
Sóng vỗ buông màn mơ nẻo lạ
Ghềnh reo hạ cửa ngắm trăng vàng
Dong thuyền lạc bước vùng hoang đảo
Nặng vía tuôn dòng khổ mãi mang!
Đò xưa chọn nghỉ dưới cây bàng
Đan niềm đổ phận nên buồm rũ
Nhớ kẻ giao tình nghĩ bậu sang
Sóng vỗ buông màn mơ nẻo lạ
Ghềnh reo hạ cửa ngắm trăng vàng
Dong thuyền lạc bước vùng hoang đảo
Nặng vía tuôn dòng khổ mãi mang!