Có giọt sương về giữa buổi Đông
Rơi trên cỏ lá khiến xao lòng
Nhạt môi bởi chẳng đâu rồi ngóng
Cay mắt nhưng tìm mãi để trông
Mổi tối ôm đàn ngân tiếng hát
Canh dài đổ bóng hắt đèn chong
Quỳnh Hương rũ héo còn chi nữa
Mà ánh Trăng gầy phải đợi mong.
717