Tuyết phủ hiên thềm ngõ nhện giăng
Trời Đông quạnh quẽ tiếng than rằng
Khi buồn đứng ngẫm Xuân nào lạnh
Lúc giận thương sầu Liễu dỏng băng
Vận chiểu thuyền nhân Đào đã cuốn
Tình Thu cảnh mối võng chưa chằng
Mong ngày nắng Hạ, sương còn mãi
Để bóng Thông già khẽ khọt chăng
Trời Đông quạnh quẽ tiếng than rằng
Khi buồn đứng ngẫm Xuân nào lạnh
Lúc giận thương sầu Liễu dỏng băng
Vận chiểu thuyền nhân Đào đã cuốn
Tình Thu cảnh mối võng chưa chằng
Mong ngày nắng Hạ, sương còn mãi
Để bóng Thông già khẽ khọt chăng