Duyên đâu níu bước phận này vào
Lẽ cũng là trời buộc đặt sao
Bởi chỉ người chờ nên lặng gặp
Hay đang kẻ để ví ồn ào
Dần ngày chán kéo thêm chi lạ
Mãi bữa tràn về đắm cứ hao
Số gắn bao năm giờ trĩu nghĩa
Thương ai kiếp ấy lại đành gào
Song thanh