Tuyết phủi sương mai trả nợ đời
Đem ngàn bão dữ trải ngoài khơi
Trao thân lữ khách cùng sông bể
Gởi phận phiêu du với đất trời
Lắm bận an nhàn xơi gió...nhiễu
Đôi lần cực khổ nuốt mây...vơi
Tài hèn sức mọn hầu non nước
Chẳng hám công danh khẽ gọi mời !
Đồng hồ Cát (Tu Nguyenduc)
22:47 - 26/08/2014