Thôi thì có lẽ chẳng cần nhau
Vương vấn mà chi nặng mãi sầu
Giữ lại hay chăng là nỗi nhớ
Để rồi không những chỉ buồn đau
Thời gian cũng đủ son phai sắc
Ngày tháng làm nên phấn nhạt màu
Hương cũ ướp nồng môi kỷ niệm
Bây giờ vẫn ngọt nụ hôn sau .
709