Có những niềm riêng để mộng sầu
Cho lòng quặn thắt đến ngàn sau
Xum vầy gặp gỡ chừng giây lát
Hạnh ngộ chia lìa mỗi phút đau
Đậm mãi môi hôn vào lúc cuối
Thương sao ánh mắt thuở ban đầu
Bây giờ ngiệt ngã do xa cách
Muốn được quên mà chẳng thể đâu!
704