Sao lòng khắc khoải mối sầu đưa
Mộng mãi còn vương biết cũng thừa
Chốn ấy quanh co đường lối cũ
Nơi này lặng lẽ sắc hương xưa
Nghe trong nỗi nhớ vàng tơ nắng
Thấy ở tình buồn trắng hạt mưa
Bởi đợi hoa Cau chờ chẳng nở
Trầu ai lỡ hẹn cả bao mùa.
707