Cái lạnh mùa Đông lại đến rồi
Nghe sầu băng giá chiếm hồn tôi
Rừng xưa có tiếng cành khô gãy
Vườn cũ chờ xuân lộc nẩy chồi
Cũng bởi hao gầy nuôi mộng đẹp
Nên đành chất ngất ngó hoa rơi
Đa đoan vẫn cứ hoài trong dạ
Để phải quanh năm khóc phận người
716