Con đường kỷ niệm đã rêu xanh
Dáng ngọc sầu thương để rũ mành
Trước ngõ buông rơi vèo sắc lá
Bên vườn tỏa đượm ngát mùi chanh
Còn nghe cơn bão đang gào thét
Cố bỏ niềm đau lại chẳng đành
Một thuở môi hôn ngào ngọt quá
Cho tình dẫu lỡ phải loanh quanh
735