Mấy chục xuân kỳ khổ mãi thay
Tài danh sản nghiệp có chi bày
Tình ân nguyệt lão trồng không kết
Nghĩa ái tơ hồng buộc chẳng hay
Quạnh quẽ thờ ơ buồn số ủ
Đìu hiu lặng lẽ tủi duyên đày
Than đời trách phận thân mòn mỏi
Kiếp lỡ thôi đành vuột khỏi tay
Họa theo bài Tra1 phận của Mộng cô cô