Đường khuya lối cũ một tên khờ
Lóng ngóng bên lề nhặt ước mơ
Có thuở tình yêu tràn hứa hẹn
Và cô thiếu nữ trót tôn thờ
Lời chưa trọn vẹn câu năm tháng
Mộng đã tan tành chuyện nẻo thơ
Nắng bỏ vườn xưa từ dạo ấy
Nghe đâu ngọn cỏ mãi trông chờ
Mỏi bước theo em thật rõ khờ
Đêm về nhấp nhổm thắp niềm mơ
Vườn sau gió thoảng chao miền nhớ
Ngõ trước trăng nghiêng vẽ bóng thờ
Ước đến len đầy bao nhịp thở
Thương về nhuộm kín những vần thơ
Ngàn sao lấp lánh cho hồn ngỡ
Dáng vẻ người yêu mãi ngóng chờ