Một chút thu vàng ủ rũ trôi
Dần buông lá rụng thoảng trên đồi
Trong từng nỗi nhớ người quen thuở
Lại những hôm chờ kẻ đắm môi
Để trái tim buồn chăng đọng bữa
Mà câu nói hẹn vẫn thương hồi
Duyên hờ lả lướt bên thềm cũ
Nẫu cả bao ngày cứ lặng thôi
Bao ngày kỷ niệm đã dần trôi
Gió thổi buồn may dạt ngã đồi
Để nhớ hình ai lòng lặng cõi
Hay trào bóng họ buổi thầm môi
Đôi lần lá rụng sầu thêm bủa
Một thuở tình say vỡ đắm rồi
Nắng trải mơ màng cây cuộng rũ
Vương từng nỗi đợi cứ chờ thôi
Một ngã lòng kia máu chảy rồi
Nay giờ giữ chặt chút tình côi
Người trông cõi đợi đầy tin trở
Kẻ đắm lần mơ ngập ngõ hồi
Bởi nỗi thương thầm nơi chốn dạ
Hay ngày khóc đẫm phận màu vôi
Chừng như tại thuở tim oằn nhớ
Cứ nghĩ làm chi để mộng bồi
Nghịch
Cứ nghĩ làm chi để mộng bồi
Ân nồng bỗng chốc bạc mờ vôi
Còn say mấy nẻo đành luôn nghẹn
Vẫn ngóng vài năm chỉ lại hồi
Nữa xót xa lời bên biển lặng
Qua hờ hững mắt dặm trần côi
Hoài vương những khúc ai từng dại
Nửa ấy bài thơ lỡ nhạt rồi
HUONG TINH MUON
00:46 - 16/03/2023
BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN
Chưa có bình luận
Tham gia họa
Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!
Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.
Xin bạn vui lòng đánh giá bài thơ sau để cổ vũ tinh thần bạn thơ