(Ngũ độ thanh)
Con thuyền bỏ bến lạc loài sang
Lệ đẫm tình vương ủ mắt nàng
Ngọn cỏ triền sông buồn đã trót
Câu hò cuối bãi tủi chừng mang
Thương ngày gặp gỡ mơ vườn khế
Ngóng buổi hàn huyên chạnh nỗi chàng
Ước hẹn dài lâu rồi nỡ để
Duyên mình thuở ấy dạt chiều đang
08.10.2014
Viên Mãn
Phuongnhiaodai
18:51 - 07/10/2014
Họa lại bài thơ LẠC BẾN
của Phuongnhiaodai
***
Rẽ vợ, ngăn chồng chẳng lối sang…
Đời hoa nghiệt ngã tủi thân nàng!
Bờ Nam lẻ phận niềm đau gánh…
Mạn Bắc riêng phần nỗi khổ mang!
Mảnh lụa chờ ai vàng võ thiếp…
Đàn trâu vẫy bạn xót xa chàng!
Lòng Ngưu, dạ Chức buồn sâu thẳm…
Ngán ngẩm sao Trời lại nỡ đang???
***
NGỌC THỤY
21:38 - 29/10/2014