Nở muộn hoa này bởi tại ai
Nhìn Trăng thổn thức suốt canh dài
Đông heo hắt lạnh vườn thưa lá
Xuân mỏi mòn chờ tóc xõa vai
Cứ giữ tình tàn thêm úa nhạt
Nên rồi mộng mới để vàng phai
Lỡ làng có lẽ âu duyên phận
Nửa kiếp tìm chi vẫn miệt mài.
748