Cám cảnh tàn Đông quá não nề
Thêm dài giá lạnh cứ lê thê
Trần gian một kiếp như cơn mộng
Cõi tạm bao ngày tựa chốn mê
Nước cõng phù sa xuôi gió chảy
Chim mang cát bụi ngược dòng về
Bốn mùa rồi sẽ mưa cùng nắng
Nặng nợ đeo đời thật chán chê .
745