Đời xui lặng lẽ trốn lên đồng
Suốt buổi ra vườn lại bẫy sông
Nỗi chán nhìn quanh toàn biển rộng
Niềm đau ngó ngược chỉ thân hồng
Mây quần lẻ liễu âu sầu vọng
Dáng tủi cô chiều quạnh quẽ trông
Ước mãi thương hoài không kẻ động
Làm sao hưởng được chút duyên nồng
Suốt buổi ra vườn lại bẫy sông
Nỗi chán nhìn quanh toàn biển rộng
Niềm đau ngó ngược chỉ thân hồng
Mây quần lẻ liễu âu sầu vọng
Dáng tủi cô chiều quạnh quẽ trông
Ước mãi thương hoài không kẻ động
Làm sao hưởng được chút duyên nồng