Bệnh níu còm thơ bỏ nghĩ ngày
Bao chiều mệt mỏi chán từ nay
Niềm vui gác lại chưa hồn tĩnh
Nỗi xót ghì ôm đủ dạ dày
Ở cõi ta bà sao tránh được
Mơ tình kiếp phận chẳng còn say
Chờ cơ vận tới đem vần thảy
Bạn Hữu người nha chớ hỏi này
Bao chiều mệt mỏi chán từ nay
Niềm vui gác lại chưa hồn tĩnh
Nỗi xót ghì ôm đủ dạ dày
Ở cõi ta bà sao tránh được
Mơ tình kiếp phận chẳng còn say
Chờ cơ vận tới đem vần thảy
Bạn Hữu người nha chớ hỏi này