Buông giữa trời đêm một tiếng đàn
Cho dòng ký ức chảy miên man
Ngày xưa cứ tưởng quên vùi lấp
Tháng cũ còn đâu nhớ ngập tràn
Thoang thoảng đưa về hương Dạ lý
Chập chờn lắng đọng dáng Hoàng lan
Thềm khuya có giọt sương vừa vỡ
Để khóc tình ai đã lụi tàn.
1130