Sương về hư ảo ánh vàng rơi
Một bóng trăng khuya lạc giữa trời
Để mộng bay theo làn gió cuốn
Cho hồn quyện với áng mây trôi
Trông hình dáng hạc sao mòn mỏi
Đợi vóc xương mai đến rã rời
Chẳng biết ngày nao rồi hạnh ngộ
Khi vầng Nguyệt tận bỗng chia đôi.
1122