Nắng lụa tinh khôi trắng áo dài
Thương người tóc thả chấm ngang vai
Duyên còn đọng lại qua vành nón
Mộng đã rơi về dưới mắt nai
Bởi Nguyệt thêm tròn tim luyến nhớ
Nên hoa đượm sắc dạ u hoài
Phong rêu bụi phủ màu sương gió
Phố cũ đâu rồi để nhạt phai.
1110