Một bóng mây xưa cứ chập chùng
Cho đời vất vả cõi mông lung
Như làn khói tỏa không dưng lặng
Tợ ánh sao băng bất chợt dừng
Ao ước làm nên duyên gặp gỡ
Dây dưa để lại nợ tương phùng
Còn gì cái thuở xa xăm ấy
Chứa ở hồn ta những lạnh lùng.
Họa (Đối Hoán Vận)
Bài Ở Chốn Xa Xăm của anh Tphạm
Đời người nửa kiếp vẫn lao lung
Sỏi đá mòn chân mỏi gối chùng
Để tiếc tình yêu vừa bỗng lại
Làm cho mắt lệ mãi không dừng
Đôi bờ bến mộng còn thăm thẳm
Một giấc chiêm bao thật lạ lùng
Vạn núi nghìn sông dù cách biệt
Hữu duyên thiên lý sẽ tao phùng
Tnguyễn
18:40 - 30/07/2015
BÌNH LUẬN CỦA THÀNH VIÊN
Chưa có bình luận
Tham gia họa
Bạn cần đăng nhập tài khoản để tham gia họa thơ!
Tin ngắn: Vui lòng xem quảng cáo và theo dõi (subscribe) để ủng hộ trang.
Xin bạn vui lòng đánh giá bài thơ sau để cổ vũ tinh thần bạn thơ